Trà dư tửu hậu có nghĩa là cái dư vị ngọt ngào của trà sau khi uống xong còn lưu lại trong miệng và cái cảm giác êm đềm lâng lâng và say ngà ngà sau khi uống rượu còn tồn tại nơi ta. Nghĩa bóng của trà dư tửu hậu là để chỉ thời gian nhàn rỗi sau khi uống trà hoặc uống rượu những người bạn bè mạn đàm về đủ mọi đề tài của cuộc sống.
Sau khi nhấp chén trà hay hớp ngụm rượu, người ta thường có thói quen “khà” một tiếng rồi chậm rãi kể chuyện cho nhau nghe.
Những câu chuyện trà dư tưu hậu thường bàn về chuyện thế thái nhân tình gồm: chuyện tiếu lâm, thơ văn điển tích, chính trị, tôn giáo, chiến tranh, và bàn hết chuyện người lại tới đến chuyện mình, nghĩa là gồm đủ thứ chuyện. Câu chuyện có thú vị và hào hứng hay không là do người kể và người nghe có tỉnh táo hay không, và lối kể chuyện cùng nghệ thuật gợi chuyện của bạn bè họp mặt có hòa hợp hay không.
Thi sĩ Tản Đà coi rượu với thơ là lẽ sống, bài Thơ rượu ông viết:
THƠ RƯỢU
“Cảnh đời gió gió mưa mưa,
Buồn trông, ta phải say sưa đỡ buồn.
Rượu say, thơ lại khơi nguồn,
Nên thơ, rượu cũng thêm ngon giọng tình.
Rượu thơ mình lại với mình,
Khi say quên cả cái hình phù du.”
Trong cuộc vui thơ Trà Xuân của câu lạc bộ Thơ Việt Nam, bài Mượn chén trà thơm thi sĩ Đăng Lộc coi trà như chất xúc tác trước nhân tình thế thái, ông viết:
MƯỢN CHÉN TRÀ THƠM
Mượn chén trà thơm ngẫm cuộc đời
Nhân tình thế thái chẳng đùa chơi
Quên hờn bớt giận vui từng buổi
Mỉm miệng cười duyên thắm vạn lời
Bạn hữu tương giao hào hứng gợi
Thiên đường thấu đáo rộn ràng khơi
Cùng nhau tản mạn vần thơ phú
Nhẹ nhõm tâm can giữa đất trời.
Quả thật là, có biết cách sống, có bằng hữu tốt, có gia đình hạnh phúc, có tri âm tri kỷ, có cuộc sống thanh cao thoải mái, và có sức khỏe tốt, chúng ta mới có cơ hội thưởng thức thú trà dư tửu hậu với đúng nghĩa của nó.
st